Tại sao cậu lại thích tớ đam mỹ

Quảng cáo

Tại sao anh lại thích tôi

20190216

Tác giả: Tiêu Đường Đông Qua

Thể loại: Xuyên qua thời không, chậm xuyên, nghiệp giới tinh anh, hiện đại, chủ thụ, cao lãnh bá đạo cố chấp thâm tình tinh anh công x kiên cường lạc quan giỏi võ lính đặc chủng thụ, hỗ sủng, HE.

Nhân vật chính: Khúc Quân (thụ), Lăng Mặc (công) | Vai phụ: Giang Thành

Tích phân: 919, 735, 296.

Nguồn: Kho tàng đam mỹ

Edit + Beta:

Chính văn: Thủy Ngư (thuyngu.wordpress.com)

Phiên ngoại: setsunamaaya.wordpress.com

Tình trạng: Hoàn (87c+3PN) (08/02/2019)

Văn án

Thông tin hữu nghị: Tác phẩm <<Tại sao anh lại thích tôi>> của Dưa Mập (tác giả) không có sao chép hay đăng lại nào, tác phẩm nói về câu chuyện tình yêu thường ngày, bé thụ mặc dù trong giai đoạn đầu là vì nhiệm vụ thức tỉnh nên mới tiếp cận bé công, nhưng vì đối xử chân thành nên đã đi vào trái tim của bé công, vì vậy đây là câu chuyện kể về bé công luôn luôn vừa chờ đợi ở trong thế giới của mình vừa quyến rũ bé thụ. Nếu không nuốt trôi thể loại này thì không miễn cưỡng.

Khúc Quân lẻn vào trong đầu Lăng Mặc, một học giả hàng đầu về lĩnh vực virus, cố gắng thức tỉnh Lăng Mặc vì tai nạn mà lâm vào hôn mê sâu.

Sau đó Khúc Quân khổ bức nhận ra, cho dù là ở giai đoạn nào trong cuộc sống của Lăng Mặc, cậu luôn luôn là một đứa học dốt chạy đi ôm đùi một tên học giỏi hơn thần.

Rõ ràng cậu là một đứa bình thường chẳng nổi bậc gì nhưng tại sao Lăng Mặc lại không chịu buông tha cậu chứ?

Nói gì mà phải cẩn thận tiến hành kế hoạch cứu viện? Khúc Quân cậu ngược lại cảm thấy bản thân mới phải gặp nguy hiểm đây?

Khúc Quân: Tiến vào cuộc đời của anh giống như tôi cảm thấy mình nhảy xuống một cái giếng khô

Lăng Mặc: Tự mình bò lên đi.

Khúc Quân: Không, tôi đã lạc quan thích ứng sinh hoạt ở đáy giếng dưới sự uy hiếp của anh rầu.

Lăng Mặc: Tôi sẽ đi đậy nắp giếng lại.

Khúc Quân: Có phải anh thầm thương trộm nhớ tôi không!

Lăng Mặc: Ngu ngốc.

Khúc Quân: Có phải anh lúc nào cũng thầm thương trộm nhớ tôi không!

Lăng Mặc: Biết rõ còn hỏi.

Khúc Quân: Tui đi chết đây.

Lăng Mặc: Chết xong tiếp tục.

-

Tác phẩm đánh giá

Khúc Quân lẻn vào đầu của Lăng Mặc, một học giả hàng đầu về lĩnh vực virus, cố gắng thức tỉnh Lăng Mặc vì bị tại nạn mà chìm vào hôn mê sâu, từ đó cũng cứu được Trần Đại Dũng bị nhiễm virus. Sau đó, Khúc Quân khổ bức nhận ra, cho dù là trong giai đoạn nào cuộc sống Lăng Mặc, bản thân cậu luôn luôn là một đứa học dốt chạy đi ôm đùi của một tên học giỏi hơn thần. Cậu cố gắng thích nghi với nhân vật, làm bạn bên cạnh Lăng Mặc. Cậu có thể là bé mập Mạc Tiểu Bắc ấm áp trong thời thơ ấu của Lăng Mặc, có thể là Lộ Kiêu, cùng với Lăng Mặc tiến vào dòng nước mạnh mẽ, và cũng có thể là vị đàn anh đại học vô dụng, mà tựa hồ mỗi một lần đổi vai như thế, Khúc Quân phát hiện Lăng Mặc luôn đối xử tình hữu độc chung với nhân vật của cậu. Nhưng mà từ khi dần dần xâm nhập sâu vào tiềm thức của Lăng Mặc, Khúc Quân phát hiện mọi chuyện không chỉ đơn giản là đánh thức vị học giả virus ưu tú này

Giọng văn hài hước dí dỏm, nhân vật đáng yêu tay trong tay trải qua thời học trò vui vẻ, giai đoạn xúc tiến tình cảm của hai nhân vật chính cũng sẽ khiến độc giả cảm động

Chú ý: Đây không phải là khoái xuyên, đây không phải là khoái xuyên, đây không phải là khoái xuyên! Bối cảnh thế giới là cuộc sống của công từ nhỏ đến lớn, thụ xuyên vào các nhân vật xuất hiện trong từng giai đoạn cuộc đời của công, tiếp cận công, làm bạn với công, giúp công thức tỉnh khỏi biển kí ức để trở về thực tại. Dù thụ có xuyên thành ai thì công cũng sẽ nhận ra thụ và yêu thụ~

Giới thiệu + Spoil

Tổng quát:

  1. Chậm xuyên văn, tổng cộng có bốn thế giới, nhưng thật ra không phải là khoái xuyên, thụ trong nhiều thân phận khác nhau cùng với công trải qua lần lượt các giai đoạn trong cuộc sống của công.
  2. Công của mỗi giai đoạn đều cùng là một người.
  3. Đây là một tác phẩm thuộc một nửa của thể loại khoái xuyên, không hoàn toàn là khoái xuyên.
  4. Không có pháo hôi.
  5. Nội dung có nhắc đến các loại công nghệ cao và tập đoàn Cự Lực của tác phẩm <Dị thế chi vạn vật pháp tắc>, nhưng không có ảnh hưởng gì đến nhau, không phải là hệ liệt.

Xì poi đơn giản:

Cuộc giải cứu nhà vi khuẩn học (công) bị một tổ chức phi pháp tập kích, nhưng công vì bị thương nên đã lâm vào hôn mê sâu, vì để công tỉnh lại cứu vớt bạn của mình bị nhiễm bệnh, thụ đã thông qua các thân phận khác nhau tiến vào tiềm thức của công, thực hiện kế hoạch thức tỉnh.

Đánh giá:

Toàn văn chia làm bốn câu chuyện, cũng chính là bốn giai đoạn khác nhau trong cuộc sống của công, trung học cơ sở, trung học phổ thông, hai câu chuyện còn lại kể về giai đoạn sau khi trưởng thành. Thân phận của thụ trong từng giai đoạn không giống nhau.

Chuyện đầu tiên tên là Tui sẽ gầy thành tia chớp, thân phận của thụ là bạn cùng lớp với công lúc còn học cấp 2, mà còn là một nhóc béo.

Trong giai đoạn này, cuộc sống của công không quá tốt, cha mẹ qua đời nên chỉ có thể sống với gia đình của dì, con trai của dì cũng là bạn cùng lớp với công. Gia đình dì của công giở trò vô sỉ, lấy danh nghĩa giám hộ chiếm lấy ngôi nhà mà cha mẹ công để lại cho công, còn lấy tiền của họ để mua nhà cho con trai mình, thậm chí ngay cả miếng thịt còn không cho công ăn, con trai của người dì này cũng rất đáng ghét, thường xuyên ăn hiếp công, tóm lại đây là họ hàng cực phẩm.

Công là học sinh xuất sắc, bình thường vô cùng cao lãnh kiêu ngạo. Lần đầu thụ đến thế giới này thấy công bị chặn đường cướp tiền, vì để xoát hảo cảm nên đã cúng năm đồng tiền ăn của mình cho đám côn đồ, kết quả công không thèm để ý đến thụ. Gia đình của thụ trái ngược với gia đình của công, cha mẹ hoàn hảo, đều là dân trí thức, mẹ của thụ không thèm để ý đến dáng người của con trai mình, có bao nhiêu thức ăn ngon đều cho con mình ăn hết, thi môn toàn có 35 điểm cũng không nỡ cầm roi đánh con mình~

Thụ rất cố gắng xoát độ hảo cảm với công, rốt cuộc thụ thông qua chút chuyện nhỏ từ từ lay động được công, cha của thụ và cha của công là bạn thân, bởi vì sợ công bị ăn hiếp nên đã đưa công về nhà thụ ở, hai người ở cùng phòng, cùng ăn và cùng ngủ. Thụ vốn là một đứa học dốt, nhờ có công dạy dỗ mà thành tích học tập tiến bộ nhanh chóng, công rất giỏi, không chỉ là một học bá mà dạy học cũng bá không kém! Công còn có một khả năng đặc biệt, có thể trưng bộ mặt đơ ra mà trêu chọc thụ một cách ngon lành, lúc này thụ vẫn chưa nhận ra tình cảm của công, bất quá cuộc sống ở chung với nhau thường ngày của hai người rất là dễ thương và ấm áp.

Kết thúc giai đoạn này, thụ tiễn công tới Bắc Kinh nhưng bị lây bệnh trên đường rồi qua đời, khi thân phận này qua đời thì thụ cũng thức tỉnh ở hiện thực. Thụ quan tâm đến quãng thời gian chung sống với công nhưng trên thực tế chỉ mới qua 5 phút, vì đánh thức công nên thụ lại phải tiếp tục tiến vào tiềm thức của công.

Câu chuyện thứ hai tên là Thiếu niên! Bơi lội nào, giai đoạn này bắt đầu vào lúc công đang học phổ thông, thân phận của thụ lúc này đã qua đời, thân phận của thụ trong giai đoạn này là bạn học của công, bởi vì lần đầu công gặp lại thụ vì nghe thụ buột miệng thốt lên câu chửi quen thuộc nên có chút dao động, nhưng công vẫn chưa xác định được cho đến khi công thấy chữ viết của thụ.

Trong giai đoạn này công đột nhiên tiến triển thần tốc, nào là dáng vẻ cởi sạch còn có sờ mó hôn hôn, hài hước nhất là công thích kéo giãn quần bơi của thụ ra rồi thả tay để nó đập mạnh vào người thụ. Ở giai đoạn này thụ vẫn còn là một học sinh dốt, mặc dù lúc còn học cấp 2 có tiến bộ nhưng lên cấp 3 thì kiến thức hoàn toàn nâng cao và khó hơn. Công lại tiếp tục phát huy khí thế học bá dạy kèm thụ, hai người còn cùng nhau vào đội bơi lội. Kết thúc giai đoạn này, ở trên tàu lửa, thụ vì bảo vệ công mà bị trúng đạn và qua đời, sau đó tỉnh lại ở hiện thực.

Câu chuyện thứ ba tên là Đảo lưu đày, trước khi thụ tiến vào tiềm thức của công thì có điều tra và phát hiện được tổ chức phi pháp tập kích công. Khi tiến vào thì thụ nhận ra thân phận của mình đối lập với công, thụ thuộc tổ chức muốn bắt cóc công, sau khi thụ hoàn thành nhiệm vụ bắt được công thì bản thân cũng bị bắt đến đảo lưu đày, tổ chức phản diện muốn lợi dụng thụ khống chế công, bắt hai người cùng nhau chơi trò chơi sinh tồn trên đảo.

Ở giai đoạn này công cũng nhận ra thụ qua lần gặp gỡ đầu tiên, lúc này công đã trở thành một học giả nổi tiếng, còn thụ cũng đã dần chạm tới âm mưu mấu chốt. Trong quá trình sống chung, hai người đã thành lập mối quan hệ hợp tác hữu nghị, nhưng mà không được tự do vì bị giám thị chặt chẽ, thụ còn bị bắt dùng súng bắn trúng công, về việc thụ bắn trúng các phụ kiện giám thị trên người công trông cực kỳ tuấn tú! Cuối cùng hai người cũng lấy được tài liệu quan trọng, thụ đang giúp công gửi tài liệu đi thì bất hạnh bị trúng đạn, lập tức game OVER.

Câu chuyện cuối cùng tên là Hoa hướng dương màu đỏ, thật ra bắt đầu từ đây đã tiến vào giai đoạn mấu chốt. Hơn nữa trong giai đoạn này không được hài hòa cho lắm, chủ yếu là tác giả muốn vạch trần mọi bí mật và kết thúc, cho nên câu chuyện này cảm thấy hơi hời hợt.

Câu chuyện Hoa hướng dương màu đỏ là đầu mối, thời điểm công nói với thụ về màu sắc của hoa mới là thực tế. Trong giai đoạn này có thể nói là đã ở thực tại, thụ quay trở về thân phận thật sự của mình, còn công là nhà vi khuẩn học được thụ cứu ra, không có hôn mê hay nhiệm vụ thức tỉnh gì cả. Nhưng lúc này thụ đã thích công rồi, cuối cùng chứng minh hai người thầm mến lẫn nhau.

Kết cục giống như là đảo ngược lại, từ đầu tới giờ là thụ lẻn vào tiềm thức của công để đánh thức công, nhưng bây giờ ngược lại công lẻn vào tiềm thức của thụ để đánh thức thụ. Đầu óc của thụ bị thương nặng và còn bị tổ chức phi pháp kia bắt đi, công vì muốn thụ thức tỉnh liền tiến vào tiềm thức của thụ. Mặt ngoài là thụ cứu vớt công, còn công thì ở trong thế giới của mình đối mặt với cái chết của các thân phận của thụ, nhưng thật ra là qua từng giai đoạn, thụ luôn luôn nhớ lại mọi chuyện trải qua với công. Không muốn công cô đơn, không muốn công phải chịu khổ, nên tạo thành chấp niệm phụng bồi công ở các thế giới trước đó. Tổ chức phi pháp đó cho là dù chết thì thụ cũng kiên quyết bảo vệ công nhưng thật ra mỗi lần thụ sắp chết thì đều được công gọi tỉnh.

(Móe, rối não, ai không đọc được thì bỏ qua: >)

Cái kết đảo ngược này đúng là hại não, ví dụ như câu chuyện xưa đầu tiên của công không phải là thế giới thật, ở câu chuyện thứ ba lúc công và thụ nói về màu sắc của hoa thì đó mới là thực tế, giúp thụ nhớ lại những kí ức bị lãng quên. Thật ra điểm vô lý lớn nhất là mỗi giai đoạn đều trải qua nhanh một cách vi diệu, thắc mắc ở chỗ công không cảm thấy kỳ lạ khi người yêu của mình liên tục thay đổi ngoại hình à??!!

(@@, xin lỗi mấy mem, khúc cuối Cá chỉ lướt qua để tìm H thoy chứ ko đọc kĩ: >, có điều H chay nhé: ))) Đm.

Công đăc biệt rất thông minh, ở câu chuyện thứ nhất, bị họ hàng cực phẩm bắt nạt, công không phải là không thể phản kháng mà căn bản đếch quan tâm, sau đó công cũng dùng chút mánh khóe nhỏ là có thể giải quyết gọn bọn họ.

Công là người cao lãnh tinh anh, nhưng đối với thụ lại dẹp bỏ mọi nguyên tắc của bản thân, mode mặt đơ này nọ mà lại trêu chọc, quyến rũ thụ trắng trợn mọi lúc mọi nơi. Trong truyện công có nói râu mọc trên mặt nhiều hay ít có liên quan đến công năng xx mạnh hay yếu, khi thụ lén sờ râu của công thì công lại nói thụ muốn thử xx của mình: )))). Còn ở chuyện thứ hai, các loại chiêu trò chiếm tiện nghi của công với thụ, còn đứng đắn nói là sẽ không táy máy tay chân với thụ khi đang bơi lội, có chóa nó tin: )))).

Nhưng mà bên cạnh đó công cũng rất thâm tình, ở câu chuyện thứ hai, công rất quý trọng đồng hồ đeo tay do thụ tặng, hơn nữa còn chế tạo ra huyết thanh có khả năng tự chữa lành vết thương chỉ dành riêng cho thụ, ngoài thụ ra nếu ai khác sử dụng thì đều không có hiệu quả, có khi gây ra phản ứng sốc phản phệ. Tình cảm hai người bắt đầu từ khi thụ cứu công, công trong lúc mơ hồ nghe được tên của thụ, sau đó công ở bệnh viện thấy thụ liều mạng cứu hai ông cháu, ấn tượng theo đó càng sâu sắc hơn, công còn vì cứu thụ mà cố gắng rất nhiều.

Thực ra nếu nghĩ kĩ thì sẽ cảm thấy cuộc sống của công thật nhiều bấp bênh trắc trở, tuy nói bốn câu chuyện này đều là tiềm thức của công nhưng thật chất cũng đã xảy ra trên người công. Những thân phận của thụ bầu bạn bên cạnh công qua từng giai đoạn đều rất quý trọng. Hơn nữa cha mẹ công không còn, những thân phận đó của thụ cũng mất, thụ cũng rất đau lòng và thương công, do đó tâm trí thụ luôn theo bản năng tìm kiếm công, quan tâm công và yêu công.

Thụ cực tốt, vừa thâm tình vừa đáng yêu. Ở câu chuyện thứ nhất là một bé mập lạc quan đáng yêu, câu chuyện thứ hai là một người thích trêu chọc người khác, thụ biểu hiện tính cách khác nhau qua mỗi câu chuyện, thụ rất quan tâm công, khi tiến vào tiềm thức của công thì thụ luôn đặt chuyện của công lên hàng đầu. Thụ cũng thích chọc người lắm, ở thế giới đầu, thụ làm một nhóc béo thích đặt tay hình trái tim lên bụng mỡ của mình để chọc công cười, ở câu chuyện thứ hai thì thay vì gửi tin nhắn chúc mừng sinh nhật mẹ thì lại gửi lộn qua điện thoại của công~

Công thụ coi như là cưng chìu lẫn nhau, tình cảm ngọt ngọt, mô típ công thụ quen thuộc của tác giả: Cường thế tinh anh mang theo chút bá đạo công x kiện khí lạc quan thụ~

Team sủng công hay thụ đều có thể đọc được =w=~ Hoan nghênh lọt hố~

Link Chính văn: https://thuyngu.wordpress.com/dm-tai-sao-anh-lai-thich-toi-tieu-duong-dong-qua/

Link Chính văn wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/133574373

Link Phiên ngoại: https://setsunamaaya.wordpress.com/2018/04/15/dam-my-sao-anh-lai-tham-men-toi-tieu-duong-dong-qua-phien-ngoai/

Quảng cáo

Video liên quan

0 nhận xét: